Sự Giàu Nghèo

.

Hai Cha Con

 

 

Ngày kia, có môt ông nhà giàu dắt đứa con trai nhỏ đi thăm một ngôi làng rất nghèo với mục đích là cho đứa con có cơ hội biết cuộc sống của người nghèo  như thế nào.

 

Cả buổi, hai cha con đã thăm và quan sát sinh hoạt của môt gia đình nông dân nghèo trong làng.

 

Hết ngày, trên đường đi trở về nhà lại, người cha hỏi đứa con trai là:

 

“Con thấy chuyến đi quan sát này thế nào?”

 

Đứa con trả lời:

 

“Thưa Bố thật tuyệt vời!”

 

Người cha hỏi:

 

“Con đã nhìn thấy cuộc sống của người nghèo như thế nào rồi hả?”

 

“Vâng. Thưa bố con đã thấy rõ.”

 

Người cha hỏi tiếp:

 

“À!  Thế con có học hỏi được gì trong chuyến đi thăm này hay không?”

 

 Đứa con trai liền trả lời:

 

“Nhà mình chỉ có một con chó, nhà họ có đến 4 con.  Nhà mình có một hồ bơi nhỏ mà họ có cả một con sông.  Để soi sáng, nhà mình chỉ có vài cái bóng đèn điện còn nhà họ có cả ngàn vì sao trên trời.  Mỗi ngày, nhà mình phải đi mua thưc phẩm để ăn, họ có sẵn ngay sau vườn và ngoài ruộng.  Nhà mình sống cô độc bên trong bốn bức tường kín, họ có nhiều bạn bè đến thăm hỏi.  Nhà mình người nào người nấy đều lui hui lo xem TV và dùng điện thoại di động một mình, gia đình họ quay quần trò chuyện với nhau  những lúc rảnh rỗi…”

 

Trong khi người cha còn nhìn đứa trẻ trân trân không nói thêm được lời nào thì đứa con trai nói tiếp:

 

“Con rất cảm ơn Bố đã cho con cơ hội để thấy là nhà mình nghèo như thế nào!”

 

 

*

 

Luân lý câu chuyện:

 

“Không phải tiền bạc làm cho con người giàu.  Chính cuộc sống đơn giản (simplicity), tình yêu thương trong gia đình (family love/values), tình thân mật bằng hữu (frienships), lòng vị tha trắc ẩn (compassion)… mới làm đời sống chúng ta giàu…”

 

 

Trần Văn Giang (ghi lại)

.

 

Phần Bonus:

 

Lời bàn loạn của Đồng môn Nguyễn Khắc Cường

 

Nhà mình kín cổng cao tường
Còn họ thông thoáng, mây vương chân trời.
Nhà mình quan chức 3 đời,
Mà họ thanh bạch, tứ thời rong chơi (?)
Nhà mình pháo nổ tả tơi,
Thế mà nhà họ im hơi khép mồm.
Khiêm nhường, họ nhận là tôm,
Còn mình rồng lộn, tưởng xôm hóa cùi…
.
Nguyễn Khắc Cường
.
Sự Giàu Nghèo – Trần Văn Giang

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *