Miệng Lưỡi Cộng Sản

.

 

 

 

 

*

 

 

 

– HCM xuống tầu đi tìm việc, làm bồi cho Tây thì chúng gọi là “Xuống tầu tìm đường cứu nước”!

 

– Giật mìn xe khách, pháo kích bừa bãi vào nhà dân, đặt chất nổ nơi đông người, bắt cóc, thủ tiêu, khủng bố… chúng gọi là “Hoạt động cách mạng.”

 

– Dùng vũ lực súng đạn giết dân chúng gọi là “Giải phóng nhân dân.”

 

– Cướp đất đai của các điền chủ, chúng gọi là “Cải cách ruộng đất.

 

– Ngày nay để cướp đất toàn dân, chúng gọi là “Khu Quy Hoạch” hay “Cưỡng chế.

 

– Đập phá nhà dân oan, chúng gọi là “Giải phóng mặt bằng.

 

– Cướp trắng trợn tài sản của các thương gia, chúng gọi là “Đánh tư sản mại bản.

 

– Cấm người dân buôn bán, chúng gọi là “Cải tạo thương nghiệp.

 

– Bỏ tù quân nhân, công chức của chế độ cũ (VNCH), không rõ ngày về, chúng gọi là “Học tập Cải tạo.”

 

– Lấp liếm sự khan hiếm xăng dầu, xe hơi (ô-tô) đang chạy xăng thì chuyển ngược về chạy bằng hơi than thì Cộng Sản gọi là “Cải Tiến.”

 

– Vượt biên nếu bị bắt thì chúng gọi là “Thằng phạm, Con phạm”…

 

– Vượt biên nếu thoát thì chúng âu yếm gọi là Khúc ruột ngàn dặm”…

 

– Để sống sót, Cộng Sản trở lại với nền kinh tế tư bản từ bước đầu, từ ABC chúng gọi là “Đổi mới.

 

– Để biến dạng thành bọn “Tư bản Đỏ” độc tài thống trị, bóc lột nhân dân thì chúng gọi là “Kinh tế thị trường định hướng XHCN.”

 

– Muốn bỏ tù người tranh đấu cho tự do, dân chủ, chúng gọi họ là “Phản động”…

 

– Sách báo bàn về Dân chủ, Tự do thì chúng gọi là “Tài liệu phản động / Công cụ khủng bố.

 

– Biểu tình đả đảo Trung Cộng xâm lược thì chúng nói là: “Có sai phạm về tư tưởng và nhận thức chính trị.”

 

– Biểu hiện lòng yêu nước thì chúng nói là “Kích động bạo lực; Tuyên truyền chiến tranh xâm lược; Gây hận thù giữa các dân tộc và nhân dân các nước anh em.

 

– Ra trát đòi một người nào đó để điều tra và có thể tống giam, chúng gọi là “Giấy mời lên làm việc.”

 

 

Một số cách nói khác theo giọng điệu tai ngược của cộng sản:

 

 

* Quốc hội CS: Danh từ này thường gọi tắt là “Quốc hội” để chỉ tập hợp những người thiếu tư cách, được bầu bởi những người thiếu thiện chí và để làm những việc không cần thiết. Đặc điểm là gây hao tốn rất nhiều thời gian và tiền của người dân.

 

 

* Công An Nhân Dân: Danh từ thường gọi là “Công An” để chỉ tập hợp những cá nhân thiếu đạo đức, trình độ học vấn thấp, sở trường là có sức mạnh, được đảng tổ chức và huấn luyện sử dụng vũ khí. Đặc điểm nổi bật là chúng có đặc tính trung thành của loài chó nên được đảng dùng trong việc ăn cướp, đàn áp, khủng bố người dân khi quyền lợi của đảng viên bị xâm phạm.

 

 

*  Quần chúng tự phát: Danh từ nay dân chúng ít dùng, chỉ thấy trên báo đảng. Để chỉ những cá nhân không có đạo đức, thường là thành phần cặn bả của xã hội. Đặc điểm là liên quan đến các hoạt động trong bóng tối như là: mại dâm, ma túy, cho vay nặng lãi, bảo kê bến bải. “Quần chúng tự phát” là thành phần được đảng sử dụng nhưng không chính thức, trả chi phí theo từng vụ việc mang tính chất là kín đáo.

 

 

Ví dụ: Ném chất thải vào nhà dân; khiêu khích để gây chuyện hay theo dõi, canh chừng tại các nhà thờ, chùa chiền. Ngoài ra quần chúng tự phát còn được đảng dùng như phương tiện thủ tiêu người khác qua: tai nạn giao thông, ngộ độc ăn uống trong nhà hàng, uống hoặc tiêm thuốc quá liều trong bệnh viện, nhảy lầu tự tử hay tự sát ở nơi hẻo lánh chẳng ai biết (?)

 

 

* Đánh nguội, khổ hình gọi là “Điều tra.

 

* Hối lộ gọi là “Trao, nhận quà trên mức tình cảm.”

 

* Kinh tế thê thảm gọi là “Quá độ lên xã hội chủ nghĩa.

 

* Cán bộ đảng chui vào mùng vợ dân gọi là “Tìm hiểu sự vụ ngoài cơ quan.

 

 

Hết biết!

 

 

Người Gom Gió

 

 

 

Trần Văn Giang (ghi lại)

 

Miệng Lưỡi Cộng Sản – Người Gom Gió

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *